Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Thằng Đức – Quyển 1

Kèo cá cược

Truyện Sex: Thằng Đức – Quyển 1


Phần 151

– Sao lại là hắn?
Bên này Đức và Tiên cũng ngạc nhiên… Tiên không thấy Narith… Đức thì nhớ Mỹ Tiên có nói Narith là đàn ông…

– “Mỹ Chi… Narith đâu?” Tiên nhìn quanh hỏi…

– “Chuyện dài lắm… ngồi xuống trước rồi nói sau… Vị này là…” Mỹ Chi nhìn Đức… liếc nhìn Tiên hỏi…

– “A… đây là Trần Đức lão bản… còn đây là Mỷ Chi… bà xã của Narith… Vịnh Hà… Bích Hà…” Tiên giới thiệu…










– Xin Chào Đức lão bản… hi hi… hân hạnh… không ngờ lão bản của Thủy Tiên lại trẻ như vậy…

– “Chào chị Mỹ Chi… chị Vịnh Hà… chị Bích Hà… Hân hạnh… haha… welcome to Cần Thơ…” Thấy Mỹ Chi không nhắc chuyện hôm qua… Đức cũng thản nhiên coi như không có gì…

Vịnh Hà ngượng nghịu… ai có ngờ “cậu nhỏ” là lão bản của Thủy Tiên chứ…

– “Xin mời ngồi”… Mỹ Chi đưa tay mời…

Đức cùng Tiên ngồi xuống… Vị trí Đức ngồi đối diện Vịnh Hà… hắn nhìn nàng mỉm cười:

– Mái tóc của chị thật đẹp…

Một câu nói thôi… xóa tan bao nhiêu “thù hận ấm ức”… hai má Vịnh Hà đỏ lên… lần đầu tiên trong đời có người khen mái tóc nàng đẹp… Vịnh Hà chỉ biết cúi mặt lí nhí.

– Cám… cảm ơn…

Cái này… Đức ca nói thật lòng, không giả dối… tóc nàng óng ả… mịn như tơ… chấm vai… bồng bềnh mỗi khi nàng cử động… đúng với câu “suối tóc”…

– “Các vị nên ít đi bộ trên phố… nếu không sẽ gây nhiều tai nạn… không tốt” Đức thình lình nghiêm sắc mặt nói…

Bốn mỹ nữ ù ù cạc cạc… 8 con mắt trợn trợn tròn xoe… đi bộ trên phố gây ra nhiều tai nạn? Còn chưa kịp tiêu hóa thì hắn nói:

– “Còn không phải sao? Các chị ra phố… nhiều ông đang chạy xe sẻ trố mắt nhìn… như vậy sẽ không xảy ra tai nạn à?”… Hắn nói câu này với vẻ mặt nghiêm túc nhưng nghe kỹ càng… đó là một câu pha trò duyên dáng… đồng thời cũng là câu ca ngợi sắc đẹp của các nàng…

– “Hi hi… Thủy Tiên… em thật hâm mộ chị…” Mỹ Chi nói câu này có ý thăm dò… không biết giữa lão bản đẹp trai này và Thủy Tiên có gì không…

“- Hi hi… Câu này chị nên nói với bạn gái của lão bản mới đúng… Thủy Tiên tôi không có cái may mắn này…” Tiên đưa mắt liếc nhìn Đức mỉm cười… nàng không hy vọng làm bạn gái của hắn… chỉ mong thường có được những giờ phút thần tiên như xế chiều nay là tốt rồi…

– “Ha ha… Chúng ta vào chuyện chính đi… vị Narith vì sao không đến vậy? Có phải có vấn đề gì không?” Đức nhìn Mỹ Chi hỏi… từ lúc ngồi vào bàn… hắn cảm giác có cái “mỵ lực” đáng sợ toát ra từ mỹ phụ này…

– “Đúng vậy… đúng là có chuyện… Narith không đến… sẻ không bao giờ đến… nghiệp vụ của hắn… coi như kết thúc… ít ra hiện nay là như vậy… tương lai thì không biết…” Ánh mắt Mỹ Chi có ý cười… nàng cũng âm thầm quan sát hắn… tên này tuy trẻ nhưng từ con người của hắn phát ra một khí thế bá đạo vô cùng uy hiếp… Cái nhìn của hắn khiến nàng bồi hồi… xao xuyến… đôi khi run lên… Hắn trẻ như vậy… Sao lại có thể chứ? Mỹ Chi tự hỏi…

– “Vì vậy… hôm nay đặc biệt mời lão bản dùng cơm coi như tạ lỗi vì đã làm trễ công việc của cậu…” Mỹ Chi ôn nhu nói…

– “Sao vậy Chi? Chuyện gì đã xảy ra…” Tiên nóng lòng… cảm thấy mất uy tín đối với lão bản… nàng không cam lòng… vụ giao dịch này là nửa triệu đô la… một con số không nhỏ…

– “Ha ha… không sao… còn có dịp khác mà”… Đức đưa một tay xuống gầm bàn nắm tay Tiên kéo nhẹ… ý không muốn nàng hỏi thêm…

– “Tôi cũng nghỉ vậy… hiện nay tôi và hai đứa em… về đây… muốn làm một chút sinh ý… aiz… vạn sự khởi đầu nan… lão bản là thổ địa nơi này… không biết có thể cho chút ý kiến?” Mỹ Chi quyến rũ nhìn Đức lão bản cười… hai hàm răng trắng ngần… nụ cười có thể so sánh với nụ cười “nhất tiếu khuynh thành khuynh nhân quốc” của Đắc Kỷ… khiến Đức mặc dù vô cùng đề cao cảnh giác cũng thấy xao xuyến vài giây…

– “Ha ha… chị quá lời rồi… nhưng nếu đã có ý như vậy… mai này chắc chắn có cơ hội mà…” Một ý nghỉ thoáng qua đầu… hợp tác làm ăn… sao lại không? Nếu hai bên cùng có lợi… Lợi ích trên hết… Nhưng cũng phải coi là chuyên gì đã…

– “Có lời này của cậu… chị yên tâm rồi… vậy… mai này nên thường liên lạc… hi hi… nè… chị mời cậu một ly”… nhanh chóng… Mỹ Chi đổi cách xưng hô từ “tôi” thanh “chị”… rõ ràng muốn thân mật hơn…

– Ha ha… Đừng khách sáo… Sau này cần gì… cứ gặp chị Tiên trước là được…

Đang xốn xang… hụt hẫng… nghe lão bản nói… Tiên như được tiêm vào một mũi thuốc an thần… nét mặt tươi lên nhìn Mỹ Chi mỉm cười… không thách thức nhưng tuyệt đối không sợ hãi và không chịu lép vế…

Khuôn viên của nhà hàng rất dài và rộng… người quen nhau nếu không để ý sẽ không thấy nhau là chuyện thường… Nên Đức lão bản không biết ở một bàn khá xa… cũng đối diện giòng sông Hậu có ba mỹ nữ Đồng Giao, Tú Nhi, Phương Linh thỉnh thoảng âm thầm quan sát trộm hắn…

Hôm nay là ngày nghỉ phép đầu tiên của Biên tập viên Phương Linh đài truyền hình Cao Lãnh… Cần Thơ là thủ phủ của miền Tây Nam bộ… cách Cao lãnh không xa… nàng lại có bạn ở thành phố Cần Thơ này… như vậy Cần Thơ là trạm đầu tiên cho những ngày phép là chuyện dĩ nhiên…

Phương Linh còn có mục đích thầm kín khác… chuyện bắn nhau ở khách sạn S. M… sau đó ở một đoạn đường của quốc lộ được chia sẻ trên cộng đồng mạng… nàng nhận ra hắn… Ngày nay mỹ nữ thích cường giả, hâm mộ soái ca là chuyện thường tình… hắn là người Cần Thơ… biết đâu gặp hắn ở đây thì tốt quá…

Hôm nay Tú Nhi và Đồng Giao đã hẹn nhau cùng đến đây tham dự một sự kiện đặc biệt của Thanh Nhã… lẻ ra còn có Thụy Vũ nửa nhưng cô nàng này bất ngờ “không khỏe”… nên không đến… Đúng lúc Phương Linh từ Cao Lãnh qua, nàng và Tú Nhi là đôi bạn thân… đã từng học chung khóa và chung trường đại học… dĩ nhiên là Tú Nhi dẫn nàng ta theo xem náo nhiệt rồi…

Lúc Đức bước vào… Phương Linh đã nhận ra hắn từ xa… “biết” nhưng không quen hắn… không tiện chào hỏi… mặc dù muốn lắm… trong lòng nàng vẫn còn nhớ câu hắn nói ” – Vậy à… cảm ơn cô… tôi không có hứng thú”… Tên này thật là kiêu ngạo… biết đâu khi nàng tươi cười nói:” – Hello… anh còn nhớ tôi không? Chúng ta đã gặp nhau ở Cao Lãnh”… thì hắn sẽ nói:” Tôi không có ấn tượng”… như vậy thật là bẽ mặt…

Cứ tưởng tượng như vậy… Phương Linh hậm hực…

Khi Tú Nhi và Đồng Giao nhìn thấy Đức củng bối rối… tên này lúc muốn gặp thì hắn trốn biệt… khi không muốn gặp thì lại lù lù trước mặt…

Số là Thanh Nhả bỗng nhiên có ý tưởng cùng thầy dạy đàn tổ chức sô nhạc “sống” ở nhà hàng này… trước là có thêm kinh nghiệm sau là vui chơi… hôm nay là buổi đầu tiên… định là sau hôm nay sẻ cho Đức biết… dù sao hắn cũng là linh hồn của nhóm… Ai dè hôm nay hắn lại xuất hiện ở đây… Tú Nhi và Đồng Giao sợ hắn nghỉ hai nàng có ý “xé rào” thì không ổn… vì vậy tâm trạng có chút xốn xang… Không biết Thanh Nhã nhìn thấy Đức sẻ phản ứng ra sao…

– “Đồng Giao… chị Nhả đâu rồi… sao chưa tới vậy?” Tú Nhi ghé tai Đồng Giao hỏi nhỏ…

– “Chắc cũng sắp rồi… hai thầy trò… hai ba cây đàn… thêm đồ linh tinh… cũng tốn thì giờ mà… kìa… họ tới rồi…” Đồng Giao đưa tay chỉ…

Ngoài cổng… hai “thầy trò” Thanh Nhã… hai cây đàn guitar… tươi cười bước vào… đi đến nơi dùng làm sân khấu tạm cho buổi trình diễn… Mọi việc đã được sắp xếp trước rổi… chỉ chờ hai thầy trò họ đến là có thể bắt đầu…

Nói là nhạc “sống” chứ thật ra chỉ là hai cây đàn guitar phối hợp nhau để “ca sĩ” hát… tạo ra bầu không khí văn nghệ “gia đình”… ấm cúng…

Dàn dựng xong… Thanh Nhã đưa mắt tìm kiếm bọn Tú Nhi… Lúc này Đồng Giao, đưa tay vẫy vẫy đồng thời chỉ chỉ về một hướng… Thanh Nhã phóng ánh mắt nhìn theo… Một gương mặt đang nhìn nàng cười… vẫy tay chào…

– “Sao hắn lại ở đây?”… Sửng sốt… Thanh Nhã vội bước tới… Đàng kia Tú Nhi và Đồng Giao cũng đồng thời bước tới… Phương Linh dĩ nhiên là theo bén gót…

– “Sao anh lại ở đây?”… Thanh Nhã nhìn Đức cười hỏi…

– “Ha ha… Sao lại không? Đây là nhà hàng mà… không cần phải xin phép cô chứ hả?” Đức cười…

– “Tôi… tôi không phải ý này”… Thanh Nhã ngượng nghịu… cảm giác như bị bắt quả tang lúc đang làm gì xấu…

– “Ha ha… tôi hiểu rồi… các cô làm “sô”…” Liếc thấy có cả Tú Nhi và Đồng Giao… Đức “vỡ lẽ” cười hi hi…

– “Các vị này là”… Mỹ Chi nhìn Đức cười hỏi…

– Ah… quên… để tôi giới thiệu… đây là bạn tôi… Thanh Nhã… Tú Nhi… Đồng Giao… toàn là ca sĩ thượng thặng của thành phố này… hi hi… Còn đây là Mỷ Chi… Bích Hà… Vịnh Hà… Thủy Tiên… là bạn từ Campuchia qua chơi… Ụa… cô này… tôi nhớ rồi cô là Phương Linh của đài truyền hình Đồng Tháp…

– “Anh… anh nhớ tôi?” Phương Linh ngạc nhiên… không ngờ hắn nhớ tên nàng…

– Sao lại không? Ưu điểm của tôi là chỉ cần gặp mỹ nữ một lần thôi là suốt đời không quên…

– “Hi hi… hi hi…” Cả đám đàn bà bật cười… Phương Linh mặt đỏ bừng…

– “Ba hoa…” Tú Nhi cười “mắng”…

– “Miệng lưỡi hắn… đừng có tin…” Đồng Giao “bĩu môi”… trong lòng hơi ghen ghen… từ lúc quen biết hắn… lúc nào cũng đấu khẩu chưa bao giờ khen mình kiểu này… Bộ mình tệ lắm sao?

– “Các vị… hay là ngồi xuống nói chuyện…” Tiên cười lịch sự mời…

– “Cảm ơn… chúng tôi có bàn đằng kia… có một vài người bạn còn chưa đến…” Tú Nhi khéo léo từ chối…

– “Cố gắng lên… tôi ủng hộ cô…” Đức đưa ngón tay cái lên nhìn Thanh Nhả cười…

– “Ai vậy?”… Thấy Thanh Nhã có vẻ phấn khích khi trở lại… Thạnh hỏi…

– “Bạn tôi…” Hai mắt long lanh… Thanh Nhã mỉm cười đáp…

… Là “sư phụ” dạy đàn cho Thanh Nhã từ lúc “vỡ lòng” cho đến bây giờ cũng gần được 4 năm rồi… nhiều lúc Thạch bóng gió ám chỉ tỏ lòng ái mộ nhưng nàng hình như giả điếc… Gần đây… Thanh Nhã có vẻ hoạt bát vui hẳn lên, Thạch mừng rỡ… hy vọng có chuyển cơ để “ôm nàng về dinh”… Nhưng tiếc là chuyển cơ thì có nhưng đối với hắn… người ngọc vẩn “nghìn trùng xa cách”… những lúc hắn gặp nàng ngày càng thưa thớt khiến hắn lo sốt vó lên… đứng ngồi không yên.

Lương Học Hữu nay là Phó Chủ Tịch tỉnh… địa vị cao vời vợi… Thanh Nhã là con gái ông ta… tức là “thiên kim lồn vàng rồi”… vì vậy Thạch càng quyết tâm muốn chiếm được nàng, nếu được làm rể của Phó Chủ tịch tỉnh… có thể nói là ngoài được cái lồn vàng… còn có quan vận hé mở… một bước lên mây… đây chính là động cơ của hắn… Thạch biết Thanh Nhã đam mê âm nhạc, thích đàn hát nên âm thầm tìm cách…

Dạo này trên “du túp” (Youtube) có phong trào vừa đệm đàn guitar vừa ca hát… đâu có tốn kém gì… lại có rất nhiều người xem… Thạch liền nghĩ đến chuyện này… nhưng phải là khung cảnh quần chúng mới có sức thu hút… Thạch nghỉ Restaurant & Lotus của cậu hắn là nơi vô cùng lý tưởng, với phong cảnh lãng mạn hữu tình… Quả nhiên khi nghe Thạnh đề nghị… Thanh Nhả động lòng, háo hức nhận lời… kéo theo Tú Nhi và hai chị em Đồng, Thụy. Định là sau hôm nay… tùy theo kết quả rồi cho Đức biết…” thành tựu” bất ngờ… để từ đó có một phương hướng mới…

Thanh Nhã nhận lời… Thạnh phấn khích âm thầm tuyên truyền một chút cho khí thế… vì vậy gần 8 giờ… nhà hàng đả đông nghẹt khách… dập dìu trai thanh gái lịch… Cậu hắn cười không khép miệng… nếu đêm nào cũng vậy thì còn gì bằng…

– Ha ha… Văn Thạnh và Thanh Nhã xin chào ACE… không ngờ đêm nay lại náo nhiệt như vậy… cảm ơn ACE đã nhiệt tình đến ủng hộ…

Bốp… bốp… bốp… Nhiều tiếng vỗ tay vang lên…

– Wow… Trai tài gái sắc…

– Kim đồng ngọc nữ…

– Văn Thạnh à… khi nào tổ chức tiệc mừng đây? Ha ha ha…

Thấy đám bạn “cò mồi” làm theo ý mình đã dàn dựng… Thạnh đắc ý liếc nhìn Thanh Nhã… nhưng hắn cảm thấy hụt hẫng… Nét mặt nàng như phủ một tầng sương lạnh… vô cảm… hắn chỉ nghe nàng nói.” Bắt đầu đi”…

– Các vị… Thanh Nhã sẻ mở đầu chương trình đêm nay với nhạc phẩm “Ngại ngùng”

“Em đã biết cong môi từ chối những điều anh muốn nói”…

… Thanh Nhã dạo nhạc… rồi cất tiếng ca… vừa ca vừa đệm đàn… Với cây guitar thứ hai… Thạnh kế bên phối hợp…

– “Hay quá…” Vịnh Hà bật tiếng khen… hai mắt sáng ngời… hâm mộ…

– “Đúng đó… còn hơn nhiều ca sĩ hát trên đài”… Bích Hà cúng phấn khích gật đầu…

– “Người bạn của “anh” thật có tài…” Mỹ Chi thình lình đổi cách xưng hô… từ “cậu” qua “anh”… nhìn Đức với đôi mắt quyến rũ khiến Tiên hậm hực thầm mắng:” Hồ ly”…

Đức chỉ mỉm cười… không ý kiến…

– “Bis… bis… bis…” Tiếng vỗ tay vang dội khi Thanh Nhả vừa chấm dứt câu cuối cùng…

– “Song ca… song ca đi…”… Trong đám đông có người đòi hỏi…

– Đúng… đúng… song ca đi…

– “Ha ha… Song ca… lần sau đi nha… lần này Thanh Nhã…”. Thạnh đàn thì được… ca thì trớt quớt… nhưng nếu tập luyện thì tuy không xuất sắc… cũng sẽ không tệ… vấn đề là lần này có hơi gấp rút nên không nghỉ tới chuyện song ca… và cũng không có thời gian để hai người tập… Chủ yếu là “lăng xê” Thanh Nhã… Vì vậy được yêu cầu song ca… hắn hứa lần sau… trong lòng hớn hở… có lý do gần gũi với nàng… Ai dè…

– “Hi hi… Thật là trùng hợp… hôm nay bất ngờ có mặt của một người bạn… các vị muốn nghe song ca… vậy Nhả mời anh ấy lên song ca cùng Thanh Nhã… các vị thấy sao?” Thanh Nhã nói xong nhìn hướng bàn nơi Đức đang ngồi mỉm cười…

– “Song ca… song ca…” Đám đông nhốn nhao lên… Thạnh nét mặt lợt lạt… khó coi… cười gượng gạo…

Đức thẩm kêu khổ… bà cô này… thật là…

– “Người cô ta muốn nói là anh phải không?” Vịnh Hà hai mắt mở to nhìn Đức hỏi…

– “Chắc chắn là anh rồi… lên đi”… Bích Hà phấn khích thúc giục…

– “Thật là ‘anh’ hả lão bản?” Tiên cũng đồng thời đổi cách xưng hô…

Mỹ Chi chỉ nhìn hắn mỉm cười… nhưng ánh mắt rõ ràng đang mong đợi… hiếu kỳ… tò mò… Hắn trẻ tuổi… thu phục được con Tiên… đủ thấy là con người có bản lĩnh trong giới “giang hồ”… có thể nào là phong lưu tài tử? Nếu thiệt vậy thì con người này thật là thú vị đầy bí mật…

– “Đức… có cần tôi xuống tận bàn mời anh không vậy?” Giọng Thanh Nhả nửa nũng nịu nửa hờn mát… mọi ánh mắt đổ dồn về bàn Đức đang ngồi… muốn biết “Đức” từ miệng của Thanh Nhã là thần thánh phương nào…

Biết có lì không lên cũng không được… Đức đành phải đi đến bên Thanh Nhã… gật đầu chào Thạnh… trong mắt hắn lóe lên một tia địch ý… nhưng miệng vẫn mỉm cười “niềm nở”…

– “Xin chào… cậu và Thanh Nhã ca bài gì?” Vừa nói xong hắn “búng” liền hai ba hợp âm… thị uy… nhưng uy đâu không thấy chỉ nghe Thanh Nhã cộc lốc nói.

– Anh đưa cây đàn cho Đức mượn đi…

– “Ừm được… Cậu cẩn thận một chút…” Thạnh mặt đen như đít nồi… miễn cưỡng đưa cây guitar cho Đức… bây giờ địch ý đã tràn lên khóe mắt… hắn không tin thằng trẻ này chơi đàn hay hơn minh… có lẽ quào được vài ba cái hợp âm, biết ca vài bản để dụ gái như lúc hắn mới bắt đầu thôi… vì vậy có ý khinh thường…

– “Cảm ơn…” Đức cầm cây đàn lên… đi nhẹ một vài hợp âm thông thường… chủ ý nghe dây đàn đã đủ chuẩn… nhìn Thanh Nhả hỏi…

– “Bài nào đây?”… Hắn phải hỏi… vì trong quá trình tập dợt ở nhà của Tú Nhi… hai người đã tập qua rất nhiều…

Thanh Nhã không đáp… chỉ bắt đẩu dạo đàn… bản Riêng một góc trời… Đức dạo theo… rồi cất tiếng hát… cả hai phối hợp vừa đàn vừa ca…

Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ…

Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa…

Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ…

Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi…

Vịnh Hà ngây ngốc… Bich Hà bổi hồi… Mỹ Chi sững sờ… tim đập mạnh… Thủy Tiên hai mắt trợn tròn xoe…

Đây là lần thứ nhì Phương Linh nghe hắn hát… hình ảnh hắn nét mặt mệt mỏi nhưng hiên ngang… máu đỏ trên áo trên tay cầm súng… và bây giờ lãng mạn đàn ca… khiến trái tim nàng rung động bồi hồi…

– “Thêm một người “trúng chiêu” rồi…” Tú Nhi, Đồng Giao ánh mắt giao nhau… Cả hai ngầm hiểu… đã có bạn “đồng hành”…

Thanh Nhả chỉ sợ chưa đủ loạn… lôi cả Tú Nhi, Đồng Giao… khi thì đơn ca… rồi thay phiên song ca cùng Đức… nhiều lần Đức muốn giao trả cây đàn lại cho Thạnh nhưng Nhả “quắc mắt” rồi ghé tai hắn rủ rì nói – “tôi không thích người này… anh phải giúp tôi… loại bỏ hắn… nếu không… tôi không để anh yên đâu… anh liệu hồn đó…” Nói xong cười rúc rích bên tai hắn như đôi tình nhân… Tú Nhi… Đổng Giao đêm nay cũng hình như bị trúng tà diễn đạt nhập vai đến độ “xuất thần”… có lúc hai tay quàng qua cổ hắn như người tình…

Đám đông thì phấn khích hồ hởi reo hò…

Suốt buổi tối… người ta đã quên Thạnh mất rồi…

Mặt không còn đen như đít nồi… phải nói là đít nồi cũng không đen bằng mặt hắn…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến